Top 3 # Soạn Bài Lão Hạc Lớp 8 Tác Giả Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Maiphuongus.net

Soạn Bài Lão Hạc Tác Giả Nam Cao Chương Trình Ngữ Văn 8

Truyện ngắn Lão Hạc kể về người nông dân trong thời kỳ khó khăn nhất với bế tắc, cùng cực nhưng vẫn ánh lên một tâm hồn cao đẹp, trong sáng. chúng tôi sẽ giúp các em soạn bài Lão Hạc – Văn 8 chuẩn bị trước khi đến lớp.

Hướng dẫn soạn bài lão Hạc

Bố cục: gồm có 2 phần:

– Phần 1: diễn biến câu chuyện lão Hạc bán chó.

– Phần 2: Cái chết của lão Hạc.

Gợi ý soạn bài Lão Hạc

Câu 1: Phân tích diễn biến tâm trạng lão Hạc xung quanh việc bán chó.Em thấy lão Hạc là người như thế nào?

– Tình cảm của lão Hạc với “cậu Vàng” của lão được tác giả thể hiện thật cảm động:

+ “Lão gọi nó là cậu Vàng như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự”.

+ “Thỉnh thoảng không có việc gì làm, lão lại bắt rận cho nó hay đem nó ra ao tắm”. + “Cho nó

ăn cơm trong một cái bát như một nhà giàu (…)”.

+ “Lão cứ nhắm vài miếng lại gắp cho nó một miếng như người ta gắp thức ăn cho con trẻ”.

+ “Rồi lão chửi yêu nó, lão nói với nó như nói với đứa cháu bé về bố nó”.

– Tình thế cùng đường khiến lão phải tính đến việc bán “cậu Vàng” thì trong lão diễn ra một sự dằn

vặt đau khổ.

+ Lão kể lại cho ông giáo việc bán “cậu Vàng” với tâm trạng vô cùng đau đớn: “Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước”. Đến nỗi ông giáo thương lão quá “muốn ôm chầm lấy lão mà òa lên khóc”.

+ Khi nhắc đến việc cậu Vàng bị lừa rồi bị bắt, lão Hạc không còn nén nỗi đau đớn cứ dội lên:

“Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão nghẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc”. Lão Hạc đau đớn đến không phải chỉ vì quá thương con chó, mà còn vì lão không thể tha thứ cho mình vì đã nỡ lừa con chó trung thành của lão. Ông lão “quá lương thiện ấy cảm thấy lương tâm đau nhói khi thấy trong đôi mắt con chó bất ngờ bị trói có cái nhìn trách móc…”. “Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó”. Phải có trái tim vô cùng nhân hậu và trong sạch thì mới bị dày vò lương tâm đau đớn đến thế, mới cảm thấy có lỗi.

Câu 2:

– Cái chết đau đớn của lão Hạc:

+ Cái đói cái khổ đã cướp đi tính mạng của ông, một xã hội bị bần cùng hóa con người không có một chút lương tựa.

+ Ông đã đau đớn và bệnh tật nặng nên cái chết của ông cũng được coi là một cuộc giải thoát.

+ Ông chết đi là đang thoát khỏi cái nghèo khổ, cái túng thiếu.

+ Cái chết của ông đã có một giá trị tố cáo sâu sắc, những bọn quan lại sống không nhân tính để nhân dân lầm than đói khổ.

– Lão Hạc không muốn hàng xóm nghèo phải phiền lụy về cái xác già của mình, đã gửi lại ông giáo toàn bộ số tiền dành nhìn ăn nhịn tiêu của lão để nhờ ông giáo đem ra, nói với hàng xóm lo giúp cho lão khi lão chết. Con người hết sức hiền hậu ấy cũng là con người hết sức tự trọng, chỉ biết sống bằng bàn tay lao động của mình. Lão là con người coi trọng nhân phẩm hơn cả cuộc sống.

Câu 3: Em thấy thái độ, tình cảm của nhân vật “tôi” đối với lão Hạc như thế nào?

– Người kể chuyện đã phát biểu suy nghĩ về cách nhìn người: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm và hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi, toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thương”.

– Trong Lão Hạc, nhà văn cho rằng, đối với người nông dân lao động, phải “cố tìm mà hiểu họ” thì mới thấy rằng chính những con người bề ngoài lắm khi “gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi” ấy chính là “những người đáng thương” và có “bản tính tốt”, có điều “cái bản tính tốt” ấy của họ.

Đối với nhân vật Lão Hạc ông đã cho thấy bản tính ngay thẳng ngay cả khi cận kề cái chết. Cả ông Giáo và lão Hạc đều là những người đáng thương, đáng quý.

Hướng Dẫn Soạn Bài Lão Hạc, Tác Giả Nam Cao

I. Tìm hiểu chung:

1. Đọc: Giọng biểu cảm, phù hợp với tính cách nhân vật.

2. Tác giả – Tác phẩm:

a) Tác giả:

– Ông tên thật là Trần Hữ Tri (có tài liệu ghi là Trần Hữu Trí).

– Ông sinh năm 1915 nhưng theo giấy khai sinh ghi thì là ngày 29/10/1917. Trên đường đi công tác, ông bị quân Pháp phục kích và bắn chết vào ngày 28/11/1951 (30 tháng Mười âm lịch), tại Hoàng Đan (Ninh Bình) do bị đối phương phục kích. Sau khi ông mất, mộ phần bị thất lạc.

– Quê ông tại làng Đại Hoàng, tổng Cao Đà, huyện Nam Sang, phủ Lí Nhân (nay là xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, Hà Nam). Ông đã ghép hai chữ của tên tổng và huyện làm bút danh: Nam Cao.

– Trong cuộc đời cầm bút, Nam Cao luôn suy nghĩ về vấn đề Sống và Viết, rất có ý thức về quan điểm nghệ thuật của mình. Có thể nói,nhắc đến Nam Cao là nhắc đến chủ nghĩa hiện thực trong Văn học Việt Nam từ 1930 đến 1945,đấy mới thực sự tự giác đầy đủ về những nguyên tắc sáng tác của ông.

– Thời gian đầu lúc mới cầm bút, chịu ảnh hưởng của văn học lãng mạn đương thời. Dần dần, Ông nhận ra thứ văn chương đó xa lạ với đời sống lầm than của người lao động; chính vì vậy, Ông đã đoạn tuyệt với nó và tìm đến con đường nghệ thuật hiện thực chủ nghĩa. Tác phẩm Giăng sáng (1942); phê phán thứ văn chương thi vị hóa cuộc sống đen tối, bất công – Đó là thứ “Ánh trăng lừa dối”. Nam Cao nhận thức nghệ thuật phải gắn bó với đời sống, nhìn thẳng vào sự thật “tàn nhẫn”, phải nói lên nỗi khốn khổ, cùng quẫn của nhân dân và vì họ mà lên tiếng.

b) Tác phẩm:

– “Lão Hạc” là một trong những truyện ngắn xuất sắc viết về người nông dân của Nam Cao, đăng báo lần đầu năm 1943

– PTBĐ: Tự sự + Miêu tả + Biểu cảm

– Bố cục:

+ Phần 1: Từ đầu đến “ông giáo ạ!”: Giới thiệu sự việc

+ Phần 2: Tiếp đến “Binh Tư hiểu”: Sự việc bán chó của Lão Hạc.

+ Phần 3: Còn lại: Kết thúc sự việc, Lão Hạc chết đi nhưng vẫn cố gắng giữ mảnh vườn cho con.

– Tóm tắt:

Lão Hạc vì quá túng thiếu nên đành phải bán con chó của con trai mình mua đi. Bán xong, Lão gượng cười khi nói với ông giáo nhưng rồi cuối cùng lại bật khóc khi mình đã nhẫn tâm lừa một con chó. Nhưng dù có túng thiếu đến mấy lão cũng không chịu bán đi mảnh vườn mà vợ ông đã dành dụm để lại cho con lão, lão chỉ sống qua ngày bằng khoai, hết khoai thì lại củ chuối, sung luộc,… Cuối cùng, lão Hạc vì ân hận mà chết đi, để lại đứa con và mảnh vườn cho ông giáo giúp lo liệu.

II) Phân tích:

Câu 1: Diễn biến tâm lý của lão Hạc:

– Qua nhiều lần lão Hạc nói đi nói lại ý định bán “cậu Vàng” với ông giáo, có thể thấy lão đã suy tính, đắn đo nhiều lắm. Lõa coi việc này rất hệ trọng bởi cậu Vàng là người bạn thân thiết, là kỷ vật của anh con trai mà lão rất yêu thương.

– Sau khi bán “cậu Vàng”, lão Hạc cứ day dứt, ăn năn vì nỡ đánh lừa mọt con chó. Cả đời này, ông già nhân hậu đã nỡ lừa ai.

Câu 2:

– Tình cảnh đói khổ, túng quẫn đã đẩy lão Hạc đến cái chết như một hành động tự giải thoát. Qua đây, chúng ta thấy số phận cơ cực đáng thương của những người nông dân nghèo ở những năm đen tối trước Cách mạng tháng Tám.

– Nhưng xét ra, nếu lão Hạc là người ham sống, lão còn có thể sống được, thậm chí còn có thể sống lâu là đằng khác vì ông vẫn còn 30 đồng bạc và cả một mảnh vườn. Nhưng ông để 30 đồng bạc lại cho ông giáo để đề phòng sau này khi ông chết đi thì không phiền đến làng xóm, còn mảnh vườn thì ông nhất quyết để lại cho con trai. Như thế, cái chết tự nguyện này xuất phát từ lòng thương con âm thầm mà lớn lao, lòng tự trọng mà đáng kính.

Câu 3: Thái độ, tình cảm của nhân vật “tôi” đối với lão Hạc: thương lão vì lão thương con, không muốn làm phiền đến người khác khi lão chết. Cho đến chết lão Hạc vẫn thể hiện là một con người chân chất, lương thiện, trung thực, giàu lòng tự trọng đáng quý.

Câu 4:

– Trong truyện ngắn này, chỉ tiết lão Hạc xin bả chó của Binh Tư có một vị trí nghệ thuật quan trọng. Nó chứng tỏ ông lão giàu lòng thường là lòng tự trọng đã đi đến quyết định cuối cùng. Nó có ý nghĩa “đánh lừa ” – chuyển ý nghĩa tốt đẹp của ông giáo và người đọc về lão Hạc sang một hướng trái ngược. “Cuộc đời quả thật cứ ngày một thêm đáng buồn”, nghĩa là nó đã ẩy những con người đáng kính như lão Hạc đến con đường cùng, nghĩa là con người lâu nay nhân hậu, giàu lòng tự trọng đến thế mà cũng bị tha hóa.

– Cái chết đau đớn của lão Hạc lại khiến cho ông giáo suy nghĩ về cuộc đời. Cuộc dời chưa hẳn đã đáng buồn bởi ngay cả ý nghĩ trước đó của mình đã không đúng, bởi còn có những con người cao quý như lão Hạc. Nhưng cuộc đời lại đáng buồn theo nghĩa: con người có nhân cách cao đẹp như lão Hạc mà không được sống, sao ông lão đáng thương, đánh kính như vậy mà phải chịu cái chết vật vã, dữ dội đến thế này.

Câu 5: câu chuyện được kể bằng lời của nhân vật “tôi” (ông giáo). Vì thế:

– Làm câu chuyện gần gũi, chân thực. Tác giả như kéo người đọc cùng nhập cuộc, cùng sống, chứng kiến với các nhân vật.

– Câu chuyện được dẫn dắt tự nhiên, linh hoạt.

– Giúp truyện có nhiều giọng điệu: vừa tự sự vừa trữ tình, có khi hòa lẫn triết lý sâu sắc có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực với trữ tình.

Câu 6:

– Đây là lời triết lý lẫn cảm xúc trữ tình xót xa của Nam Cao.

– Nam cao đã khẳng định một thái độ sống, một cách ứng xử mang tinh thần nhân đạo.

– Nam Cao đã nêu lên một phương pháp đúng đắn, sâu sắc khi đánh giá con người: ta cần biết tự đặt mình vào cảnh ngộ của họ thì mới có thể hiểu đúng, cảm thông đúng.

Câu 7: Cuộc sống của người nông dân trong xã hội cũ là vô cùng khổ cực, nghèo nàn, khốn khổ nhưng phẩm chất của họ thì lại lương thiện, chân chất, có lòng tự trọng cao và biết nghĩ đến người khác. Cuộc đời thật trớ trêu thay!

chúng tôi

Soạn Bài Lão Hạc Lớp 8 Ngắn Nhất

Soạn bài Lão Hạc ngắn nhất là tâm huyết biên soạn của đội ngũ giáo viên dạy giỏi môn văn trên toàn quốc. Đảm bảo ngắn gọn mà đủ ý, giúp các em soạn bài lão hạc lớp 8 nhanh chóng, dễ dàng.

Bài Lão Hạc thuộc: Bài 4 SGK Ngữ văn 8

I. Hướng dẫn soạn bài Lão Hạc

Trả lời câu 1 (trang 49 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Tình cảm của lão Hạc đối với “cậu Vàng” của lão được tác giả thể hiện thật cảm động:

+ “Lão gọi nó là cậu Vàng như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự”.

+ “Thỉnh thoảng không có việc gì làm, lão lại bắt rận cho nó hay đem nó ra ao tắm”.

+ “Cho nó ăn cơm trong một cái bát như một nhà giàu (…)”.

+ “Lão cứ nhắm vài miếng lại gắp cho nó một miếng như người ta gắp thức ăn cho con trẻ”.

+ “Rồi lão chửi yêu nó, lão nói với nó như nói với đứa cháu bé về bố nó”. – Tình thế cùng đường khiến lão phải tính đến việc bán “cậu Vàng” thì trong lão diễn ra một sự dằn vặt đau khổ.

+ Lão kể lại cho ông giáo việc bán “cậu Vàng” với tâm trạng vô cùng đau đớn: “Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước”. Đến nỗi ông giáo thương lão quá “muốn ôm chầm lấy lão mà òa lên khóc”.

+ Khi nhắc đến việc cậu Vàng bị lừa rồi bị bắt, lão Hạc không còn nén nỗi đau đớn cứ dội lên: “Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão nghẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc”.

– Lão Hạc đau đớn đến không phải chỉ vì quá thương con chó, mà còn vì lão không thể tha thứ cho mình vì đã nỡ lừa con chó trung thành của lão.

Trả lời câu 2 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Lão Hạc không muốn hàng xóm nghèo phải phiền lụy về cái xác già của mình, đã gửi lại ông giáo toàn bộ số tiền dành nhìn ăn nhịn tiêu của lão để nhờ ông giáo đem giúp

– Lão Hạc đã tìm đến cái chết trong khi vẫn còn trong tay mấy chục bạc. Với lòng tự trọng cao độ và nhân cách hết sức trong sạch, khi đã đem gửi hết đồng tiền cuối cùng, lão chỉ còn ăn uống đói khát qua bữa, bằng khoai ráy, củ chuối, rau má… Nhưng lão lại kiên quyết từ chối mọi sự giúp đỡ của người khác, kể cả sự giúp đỡ của ông giáo

– Với cái chết đau đớn dữ dội mà lão Hạc tự chọn, lão Hạc đã thể hiện một khí tiết cao quý, có ý thức nhân phẩm rất cao. Lão Hạc là con người “đói cho sạch, rách cho thơm”, “chết vinh hơn sống nhục”, là con người coi trọng nhân phẩm hơn cả cuộc sống.

Trả lời câu 3 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Người kể chuyện (cũng chính là tác giả tuy không nên đồng nhất hoàn toàn nhân vật với nguyên mẫu) đã phát biểu suy nghĩ về cách nhìn người: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm và hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi, toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thương”.

Trả lời câu 4 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Phải chăng ông giáo – nhân vật “tôi” thấy cái đáng buồn là người ta không thể hiểu nỗi khổ của nhau và ngờ vực lẫn nhau.

+ Chính ôn giáo cũng có lúc nghĩ là lão “quá nhiều tự ái”.

+ Còn Binh Tư thì “bĩu môi” nhận xét: “Lão làm bộ đấy! Thật ra lão chỉ tâm ngẩm thế, nhưng cũng ra phết chứ chả vừa đâu”. Binh Tư còn cho biết lão Hạc xin hắn bả chó để bắt chó nhà hàng xóm.

+ Ông giáo đã ngờ vực lão Hạc. Nhưng khi lão Hạc chết thì ông giáo lại cảm thấy “cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn hay vẫn đáng buồn theo một nghĩa khác”.

Lão Hạc không chỉ là câu chuyện bi thảm về số phận con người mà còn là câu chuyện đầy xúc động về một nhân cách cao quý.

Trả lời câu 5 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Việc kể chuyện bằng lời kể của nhân vật “tôi” có hiệu quả nghệ thuật rất cao vì nó gây xúc động cho người đọc.

– Cái hay của truyện thể hiện rõ nhất ở chỗ:

+ Rất mực chân thực.

+ Thấm đượm cảm xúc trữ tình.

– Qua nhân vật “tôi”, người kể chuyện – tác giả đã biểu lộ tự nhiên những cảm xúc, suy nghĩ của mình.

Trả lời câu 6 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Em hiểu ý nghĩa của nhân vật “tôi là ở chất trữ tình, thể hiện ở những lời mang giọng tâm sự riêng của “tôi”

Trả lời câu 7 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Nói về cuộc đời. Đây là những số phận thật nghiệt ngã, thương tâm, nghèo khổ, bần cùng trong xã hội thực dân nửa phong kiến cái nghèo khổ cùng cực trước cảnh sưu thuế tàn nhẫn, như gia đình chị Dậu phải bán chó, bán con và đẩy người ta vào cảnh khốn quẩn như lão Hạc.

– Nói về tính cách:

+ Ở Tức nước vỡ bờ là sức mạnh phản kháng của con người khi bị đẩy đến bước đườn cùng.

+ Còn ở truyện Lão Hạc là ý thức về nhân cách, về lòng tự trọng trong nghèo nàn, khổ.

II. Bố cục, Nội dung và tóm tắt văn bản Lão Hạc

Tóm tắt văn bản Lão Hạc

Truyện là lời kể của ông Giáo về mảnh đời bất hạnh của người hàng xóm gần nhà tên là lão Hạc. Lão Hạc đã già cả rồi, hằng ngày đi làm thuê để kiếm sống. Nhà lão chẳng có ai, vợ lão mất từ lâu còn con trai bỏ đi miền Nam để làm đồn điền cao su. Sau một trận bão táp, hoa màu của lão mất trắng. Đã thế, lão còn bị ốm nặng nên lão quyết định bán Cậu Vàng – con chó của lão- đi. Sau khi bán chó, ông Lão qua lời kể của ông Giáo vô cùng đau đớn, ân hận vì đã giết nó, đã lừa nó. Bán chó đi, ông lão chẳng dám ăn gì, chỉ ăn khoai lang, rau má. Lão sang nhà ông Giáo gửi toàn bộ số tiền để dành cùng mảnh vườn cho con trai vì ông lão tin tưởng người hàng xóm của mình sẽ thực hiện điều đó. Được vài hôm sau khi đã gửi lại tài sản cho người đáng tin cậy, lão Hạc tự vẫn bằng bả chó. Cái chết của lão không ai hiểu được, ngoài những người hàng xóm thấu hiểu hoàn cảnh đau thương của ông.

Bố cục: 3 phần

– Phần 1 (từ đầu … “nó thế này ông giáo ạ”): Sự day dứt, dằn vặt của lão Hạc sau khi bán con Vàng.

– Phần 2 (tiếp … “một thêm đáng buồn”): Lão Hạc gửi gắm tiền bạc, trông nom nhà cửa.

– Phần 3 (còn lại): Cái chết của lão Hạc.

Nội dung:

Tác phẩm tái hiện số phận đau thương của người nông dân trong xã hội cũ và phẩm chất tiềm tàng của họ.

Xem Video bài học trên YouTube

Giáo viên dạy thêm cấp 2 và 3, với kinh nghiệm dạy trực tuyến trên 5 năm ôn thi cho các bạn học sinh mất gốc, sở thích viết lách, dạy học

Soạn Bài Lão Hạc Của Nam Cao Lớp 8

Soan bai Lao Hac – Soạn bài Lão Hạc của Nam Cao lớp 8 Câu 1: Tác phẩm Lão Hạc là một trong những tác phẩm độc đáo nhất của Nam Cao, câu chuyện xoay quanh việc bán Cậu Vàng. Tình cảm của Lão Hạc đối với cậu Vàng thật cảm động, khiến người đọc phải ởi nước mắt. Nó được thể hiện qua các chi tiết sau: – Lão gọi nó là cậu Vàng như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự – Thỉnh thoảng không có việc làm, Lão lại bắt rận cho nó – Cho nó ăn …

Câu 1: Tác phẩm Lão Hạc là một trong những tác phẩm độc đáo nhất của Nam Cao, câu chuyện xoay quanh việc bán Cậu Vàng. Tình cảm của Lão Hạc đối với cậu Vàng thật cảm động, khiến người đọc phải ởi nước mắt. Nó được thể hiện qua các chi tiết sau: – Lão gọi nó là cậu Vàng như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự – Thỉnh thoảng không có việc làm, Lão lại bắt rận cho nó – Cho nó ăn cơm trong một cái bát như của nhà giàu – Lão cứ nhắm vài miếng lại gắp cho nó một miếng, xem nó như một đứa con trong gia đình – Lão chửi yêu nó, lão nói với nó như nói với đứa cháu bé về bố nó

Nhưng cuối cùng, hoàn cảnh vô cùng éo le cũng khiến lão phải bán cậu Vàng, khiến lão phải dằn vặt, day dứt. nó đươc thể hiện qua các chi tiết sau: – Lão kể cho ông Giáo nghe về việc lão đã bán cậu Vàng trong tâm trạng vô cùng day dứt, đau đớn, khiến cho ông Giáo như cũng muốn khóc theo Lão. – Khi nhắc đến việc cậu Vàng bị lừa rồi bị bắt, Lão Hạc không còn nén nỗi đau đớn cứ dỗi lên. Và cuối cùng là lão hu hu khóc như một đứa trẻ. Lão đau đớn không chỉ vì thương cậu Vàng mà còn là sự tự trách bản thân mình vì đã nỡ lừa dối con cho của lão. Qua đó, chúng ta có thấy rằng rằng, lão Hạc là một người có trái tim nhân hậu, trong sạch.

Câu 2: Qua chi tiết cái chết của Lão Hạc, chúng ta nhận ra được rằng, Lão không muốn làm phiền làng xóm của mình khi lão chết, lão đã gửi lại ông giáo một số tiền mà lão đã dành giụm để lo ma chay cho lão. Lão là một con người có lòng tự trọng và nhất quyết không nhận bố thí từ người khác. Lão đã tìm đến cái chết khi tỏng tay của Lão vẫn còn mấy chục bạc. Với lòng tự trọng của mình, lão thà nhịn đói chứ không tiêu những đồng tiền cuối cùng trước khi lão có ý định ra đi. Với cái chết đau đớn và dữ dội ấy đã thể hiện một khí tiết cao quý trong con người lão. Lão là một người ” Chết vinh còn hơn sống nhục”. Nam Cao đã rất thành công khi xây dựng hình tượng nhân vật Lão Hạc một cách thông minh, giàu hình tượng.

Câu 3: Nhân vật “Tôi”là người kể chuyện trong tác phẩm Lão Hạc của nhà văn Nam Cao. Tuy không đồng nhất nhưng đây có lẽ là chính tác giả đã hóa thân mình vào nhân vật tôi để nêu lên suy nghĩ của mình. Tác giả đã viết: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm và hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi ấy chính là những người đáng thương và có bản tính tốt, có điều cái bản tính tốt ấy của họ thường bị những nỗi khổ cực, những lo lắng trong cuộc sống che lấp mất”. Đấy cũng chính là những cảm nhận của nhân vật tôi về Lão Hạc.

Câu 4: Tác giả Nam Cao đã xây dựng rất thành công nhân vật tôi trong tác phẩm của mình, nhờ có nhân vật tôi mà người đọc thấy rõ, hiểu rõ hơn về hoàn cảnh đáng thương và nhân cách của Lão Hạc. Chính nhân vật tôi là người đã mang lại sức thuyết phục cho câu chuyện, chúng ta có thể thấy điều đó qua một số chi tiết sau: – Lão Hạc sống lủi thủi, thầm lặng, bề ngoài lão có vẻ như lẩm cẩm, gàn dở. – Vợ ông giáo cũng chẳng ưa gì lão – Chính ông giáo cũng có lúc nghĩ là lão”quá nhiều tự ái”

Câu 5: Việc kể chuyện bằng nhân vật “Tôi” đã mang lại nhiều hiệu ứng tích cực cho tác phẩm, nó mang lại sự xúc động cực độ cho người đọc. Cái hay của truyện thể hiện ở chỗ nó rất chân thực và thấm đượm chất trữ tình. Qua nhân vật tôi, giúp cho tác giả bộc lộ được những cảm xúc, suy nghĩ của chính mình về nhân vật mà được tác giả hình tượng hóa.

Câu 6: Nghệ thuật Nhân vật Lão Hạc được xây dựng bằng phương pháp đối lập. Lão Hạc bề ngoài có vẻ lẩm cẩm, gàn dở, thậm chí còn bị nghi là đánh bả chó nữa nhưng bên trong còn người lão lại hoàn toàn khác. Lão thực ra là một người sống nội tâm, lương thiện, giàu lòng tự trọng.