Tuyển tập soạn bài Lão bằng BA CÁCH tuyệt hay. Cách soạn bài độc đáo với 3 nội dung NGẮN NHẤT, SIÊU NGẮN, CHI TIẾT hứa hẹn sẽ giúp bạn soạn văn 8 xuất sắc nhất
Khái quát tác phẩm: Lão hạc
Lão Hạc là một lão nông dân nghèo và cô đơn. Vì vợ mất sớm, con trai bỏ nhà đi mấy năm không về, lão sống cùng một con chó mà lão vô cùng quý, đó là cậu vàng. Trận ốm nặng khiến lão không còn sức để làm công như trước, đói nghèo túng quẫn khiến lão phải bán đi cậu Vành dù lòng rất xót xa và thương nó. Rồi lão gửi lại mảnh vườn và tiền lo ma chay cho ông Giáo – người hàng xóm của lão và chọn cái chết bằng bã chó để kết thúc cuộc đời mình.
– Phần 1 (từ đầu… một thêm đáng buồn): lão hạc bán chó và sự day dứt trong lão
– Phần 2 ( Không! Cuộc đời … hết): cái chết đau đớn của lão Hạc
Câu 1 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Diễn biến tâm trạng của lão Hạc xung quanh việc bán cậu vàng. Qua đó em thấy lão Hạc là người như thế nào?
Tâm trạng lão hạc khi bán chó:
-Ý nghĩa của cậu vàng đối với lão Hạc: con trai bỏ đi biệt xứ vì không lấy được vợ thì cậu Vàng chính là hình ảnh thay thế người con trai. Người và chó luôn luôn song hành nhau trong cuộc sống thường ngày. Lão coi cậu Vàng như người thân.
-Sự đắn đo hết sức, suy tính thiệt hơn khi trước khi bán cậu Vàng, cố tìm ra lí do hợp lí nhất để không phải ăn năn, day dứt khi bán đi.
-Nỗi đau khi bán cậu Vàng được ẩn giấu bên trong nụ cười gượng gạo. Lão dằn vặt ràng mình đã lừa bán cậu Vàng, một con chó vô tôi. Tự an ủi rằng hóa kiếp co cậu vàng sang kiếp khác, kiếp con người cho đỡ khổ rồi lại nhớ đến số phận của mình.
Lão Hạc là người nông dân thật thà nhưng gặp phải hoàn cảnh sống khổ cực.
Diễn biến tâm trạng lão Hạc quanh việc bán chó:
+ Với lão, con chó Vàng là người bạn duy nhất vui vầy bên lão, lão chăm nó và thương nó lắm, ăn gì cũng chia sẻ cho nó
+ Sau trận đấu, lão yêu hẳn ra, những công việc nặng nhọc làm không còn sức để làm, việc nhẹ đàn bà trong làng làm cả, nghề vải lại mất, thành ra rỗi rãi, hoa màu bị bão phá sạch trơn, không có gì nương thân cả
+ Cả lão và chó đều đói, bất đắc dĩ, lão phải bán cậu vàng
+ Khi quyết định bán, lão tặc lưỡi cho qua, nhưng khi bán rồi lão mới đau khổ, ngậm ngùi, khóc huhu vì thương, vì xót
+ Mặt cố làm ra vui vẻ nhưng không được, lão luôn dằn vặt và cảm thấy tội lỗi với hành động đó của mình.
Phân tích diễn biến tâm trạng của lão Hạc xung quanh việc bán chó:
– Lão rất yêu quý con chó của mình, gọi nó là cậu Vàng và xưng ông:
+ Bắt rận, tắm, cho ăn vào bát, rồi gắp thức ăn …
+ Trò chuyện, cưng nựng cậu Vàng
– Sau khi bán chó Lão luôn cố tỏ ra vui vẻ, cười như mếu:
+ Mắt: ầng ậng nước
+ Mặt: co rúm lại
+ Đầu: ngoẹo về một bên
+ Miệng : móm mém, mếu như con nít
+ Huhu khóc
Câu 2 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Em hiểu thế nào về nguyên nhân cái chết của lão Hạc. Qua những điều lão Hạc thu xếp, nhờ cậy ông giáo rồi sau đó mới tìm đến cái chết, em suy nghĩ gì về tình cảnh và tính cách lão Hạc.
– Vì tình cảnh khốn khó của lão: đói khổ, không việc làm, túng bấn
– Vì muốn giữ trọn vẹn số tiền lão dành dụm và mảnh vườn cho con
– Cái chết giải thoát cho lão
+ Trước khi tìm đến cái chết, lão thu xếp nhờ ông giáo , qua đó ta thấy:
– Lão Hạc rất yêu thương con và là một người cha tốt, một người cha có trách nhiệm
Nguyên nhân cái chết của lão Hạc:
– Có lẽ tự trách mình vì cái chết của cậu Vàng, đi lừa một con chó, một người bạn gắn bó với mình.
– Cuộc sống túng thiếu không cho phép lão Hạc làm vấy bẩn sự lương thiện của một con người có tự trọng. Lão chọn cái chết để không phải bước vào con đường xấu xa, cũng như dành một chút gì đó để lại cho con trai. Khi con trai trở về có được một chút tài sản ít ỏi.
Mặc dù, yêu cậu Vàng nhưng vì hoàn cảnh sống của mình:
– Ốm một trận 2 tháng 18 ngày, không làm ra mà vẫn phải ăn, phải uống
– Việc làm thì khó khăn, tiền công thì rẻ
– Gạo đắt, chó ăn khỏe hơn người
– Tình cảnh khốn khổ, túng quẫn đã đẩy lão Hạc đến cái chết như một cách tự thoát. Nếu Lão là người tham sống, lão có thể sống được, thậm chí là sống tốt vì với 30 đồng và 3 sào vườn… và nếu Lão đi đánh bả chó để bán hoặc ăn thì vẫn có tiền để duy trì sự sống. Nhưng Lão vẫn chọn cái chết, trước khi chết vẫn lo chu đáo mọi thứ, lo cho đứa con trai của mình…
Câu 3 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Em thấy thái độ, tình cảm của “ông giáo” đối với lão Hạc như thế nào?
-Lúc đầu khi nghe lão Hạc định bán cậu Vàng, nhân vật tôi thờ ơ và dửng dưng. Nhân vật tôi nghĩ sự đang quý của con chó đối với lão Hạc làm sao mà so với mình đối với những quyển sách quý. Thế nhưng rồi mình cũng bán hết số sách đó thì chuyện nhà lão Hạc cũng rất bình thường.
-Khi nghe lão Hạc nhắc đến đứa con và nhớ lại hoàn cảnh nhà lão, biết rằng lão Hạc coi con chó như đứa con của mình, rồi lão Hạc bán chó thì tỏ ra đồng cảm và thấu hiểu. Muôn giúp đỡ lão nhưng cũng rất thông cảm cho sự khó chịu của người vợ.
-Bính Tư kể về chuyện lão Hạc xin bả chó, nhân vật tôi tỏ ra ngạc nhiên và thất vọng.
-Khi lão Hạc chết nhân vật tôi hối hận, càng thêm kính trọng về sự thiện lương và trong sạch của người bạn mình.
Thái độ, tình cảm của ” tôi”
+ Người hàng xóm quan tâm, cảm thông trước sự đau khổ dằn vặt của lão Hạc khi lão bán chó
+ Người hàng xóm thương cảm và muốn giúp đỡ sự khốn khó của lão Hạc, được lão Hạc tin tưởng hết mực khi nhờ vả
+ Buồn bã, nghi ngờ và thất vọng khi biết Lão Hạc xin bả chó
+ Xót xa, cảm phục và kính trọng nhân cách của lão Hạc khi biết lão chọn cái chết bằng bả chó.
Tình cảm, thái độ của nhân vật “tôi”:
+ Trước:
– Rất dửng dưng với lão Hạc
– Chỉ yêu sách
– Hiểu sai về lão Hạc
+ Sau:
– Thấy xót xa, thậm chí là ái ngại
– Hết lòng an ủi lão Hạc
– Sau đó là hiểu, trân trọng, nể phục
Câu 4 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Khi nghe Binh Tư cho biết lão Hạc xin bả chó để định bắt một con chó hàng xóm thì “ông giáo” cảm thấy “cuộc đời quá thật đáng buồn”. Nhưng khi chứng kiến cái chết đau đớn của lão Hạc ”ông giáo” đã nghĩ: “Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác”.
Ban đầu khi nghe Bính Tư kể, nhân vật tôi thất vọng về lão Hạc, một người nông dân chân chât vì sự túng quẫn đã là tha hóa đạo đức của mình. Nhân vật “tôi” sợ hoàn cảnh làm tha hóa nhân cách của người nông dân lương thiện ấy.
Khi Lão Hạc chết, đến lúc này ông giáo mới nhận ra, lão Hạc không phải là người “Tự lão làm lão khổ” như lời vợ mình nói. Và lại càng không phải một người ” Tẩm ngẩm tầm ngầm …” như lời Binh Tư. Lão đã tự tử bằng bả chó. Cái chết của lão là một bằng chứng cho lương tâm lão.
Khi nghe tin lão Hạc xin bả chó, “tôi” cảm thấy đầy thất vọng mà nói:”….”
Bởi:
+ ” Tôi” nghĩ rằng vì đói quá, không còn chút gì để ăn nên lão Hạc đánh liều giết chó bằng bã chó.
+ ” Tôi” thấy chán nản, buồn bã bởi một người vốn giàu có tình cảm, coi trọng phẩm cách và giàu lòng tự trọng ấy lại bị tha hoá nhân cách bởi cái đói
– Khi chứng kiến cái chết của lão Hạc, ” tôi” lại buồn theo một nghĩa khác:
+ Nhận ra được sự hoài nghi trước đó của mình là sai
+ Buồn bởi đáng ra một người đầy tử tế như lão Hạc phải được hưởng hạnh phúc nhưng trớ trêu khi phải chịu cái chết đầy đau đớn và dữ dội như thế.
+ Buồn vì cái đói, cái nghèo đã khiến con người trở nên tàn nhẫn với cả chính bản thân mình.
Câu 5 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Đặc sắc nghệ thuật của truyện Lão Hạc
Tình huống truyện bất ngờ tạo nên sự hứng thú cho người đọc.
Việc xây dựng tình huống truyện bất ngờ tạo nên sụ cuốn hút và điều đáng suy ngẫm cho người đọc.
Nhân vật tôi là người kể câu chuyện, tham gia vào câu chuyện nên có cái nhìn khách quan đối với những số phận đáng thương trong xã hội cũ.
– Sử dụng ngôi kể thứ nhất, Kết hợp tự sự trữ trình, lập luận thể hiện chiều sâu tâm lý của nhân vật
– Cách sử dụng ngôn ngữ hiệu quả, xây dựng hình tượng nhân vật Lão Hạc, nhân vật ông giáo… có tính cá thể hóa cao
Cái hay của truyện thể hiện qua việc cách miêu tả tâm lý của nhân vật và lối kể chuyện sâu sắc.
Việc tạo dựng tình huống truyện bất ngờ gây hấp dẫn, ngạc nhiên cho người đọc, đồng thời qua đó thể hiện rõ tính cách nhân vật, nêu lên tầng triết lý của tác phẩm.
Cách xây dựng nhân vật qua ngôn ngữ, hành động và tính cách đầy đặc sắc, thể hiện được chiều sâu nội tâm của nhân vật.
Câu chuyện được kể qua cách nhìn của nhân vật ” tôi”- người hàng xóm giúp câu chuyện chân thực, khách quan hơn. Ngoài giọng kể của nhân vật ” tôi” còn có lời kể của người kể chuyện, vì vậy mà tác phẩm không bị đơn điệu.
Câu 6 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Sau khi vợ nhận xét không hay về lão Hạc, ông giáo suy nghĩ: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố gắng mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bí Ổi… toàn những cái cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương…”.
Nhân vật tôi đứng ở những góc nhín khác nhau mà đồng cảm cho mỗi người. Ai cũng có nỗi khổ riêng nên không thể bắt họ phải giúp đỡ ai trong khi cuộc sống của mình còn nhiều khó khăn.
+ Khi đánh giá con người phải nhìn một cách toàn diện, phải đặt mình vào họ để thấy được những khó khăn mà họ đang vấp phải để cảm thông với họ
+ Những điều tốt đẹp bên trong con người đôi khi bị những đói khổ, buồn đau và sự ích kỷ che lấp, bởi vậy cần phải ” cố tìm hiểu ” họ.
+ Cần phải trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của con người, đừng vì những ích kỷ cho bản thân và gia đình mình mà xa lánh, rời bỏ họ
+ Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng cần sự thấu hiểu và vị tha.
– Với triết lý này, Nam Cao khẳng định một triết lý sống, một cách ứng xử mang tinh thần nhân đạo; cần phải quan sát, suy nghĩ đầy đủ về những con người hằng ngày sống quanh mình, cần phải nhìn nhận họ bằng lòng đồng cảm, bằng đôi mắt tình thương. Ông đã nêu lên một phương án đúng đắn, sâu sắc khi đnahs giá con người. Chúng ta nên đặt mình vào hoàn cảnh của họ để có thể hiểu đúng, cảm thông đúng.
Câu 7 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)
Cảm nhận về cuộc đời và tính cách người nông dân xã hội cũ qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ và truyện ngắn Lão Hạc
Cuộc sống của người nông dân trong xã hội cũ:
-Nghèo khổ, bất hạnh, luôn bị xã hội cũ nát đè ép, cái nghèo đói luôn đeo bám.
-Số phận nghèo khổ nhưng vẫn giữ được đức tính lương thiện, thật thà.
Qua hai đoạn trích ta thấy được tình cảnh nghèo khổ, bế tắc của tầng lớp nông dân bần cùng trong xã hội thực dân nửa phong kiến, đồng thời cho ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn cao quý, lòng tận tụy hi sinh vì người thân, người nhà của mình … của người nông dân như thế nào.
– Cuộc sống người nông dân trước cách mạng:
+ Bị áp bức, bóc lột bởi thế lực tàn bạo
+ Chịu cảnh đói khổ, bần cùng, bế tắc
– Phẩm chất của người nông dân trước cách mạng:
+ Lương thiện, biết lo lắng, sống có trách nhiệm
+ Chịu khó, chịu khổ, giàu tình thương
+ Có lòng tự trọng cao
+ Có sức sống tiềm tàng, mạnh mẽ, đấu tranh với những bất công cuộc đời.
Nội dung chính bài Lão Hạc
Đoạn trích tại hiện lại hiện thực của xã hội cũ lúc bấy giờ. Số phận đang thương của những người nông dân thật thà nhưng vẫn giữ được nét đẹp bên trong. Để rồi lúc túng quẫn quá, họ lựa chọn con đường giải thoát chứ không phải là dùng đạo đức, lương thiện để đổi lại bữa ăn.