Top 6 # Soạn Bài Lão Hạc Lớp 8 Chi Tiết Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Maiphuongus.net

Soạn Bài Lão Hạc (Chi Tiết)

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Câu 2 Trả lời câu 2 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1): Em hiểu thế nào về nguyên nhân cái chết của lão Hạc. Qua những điều lão Hạc thu xếp, nhờ cậy ông giáo rồi sau đó mới tìm đến cái chết, em suy nghĩ gì về tình cảnh và tính cách lão Hạc. Lời giải chi tiết:

– Lão Hạc rất nghèo, lại già yếu, ốm đau, không thể làm thuê để kiếm ăn được nữa. Tuy có mảnh vườn và dành dụm được món tiền nhỏ từ việc bòn vườn nhưng lão quyết định dành cả cho đứa con trai, lão chỉ ăn củ khoai, chuối, … sống qua ngày.

– Trong hoàn cảnh ấy lão quyết định tự tử, một quyết định âm thầm và quyết liệt. Trước khi tự tự lão đã nhờ cậy ông giáo đứng tên trông nom mảnh vườn để không ai tơ tưởng, nhòm ngó, sau sẽ trao lại cho con trai,… Vậy là lão Hạc chết để bảo vệ mảnh vườn cho anh con trai mà lão tin sớm sẽ trở về. Đó là sự hi sinh cảm động của người cha.

– Vì rất tự trọng, lão dù có chết đói cũng không chịu nhận sự giúp đỡ của bất cứ ai. Khi quyết định tự tử, cũng với lòng tự trọng rất cao và nhân cách hết sức trong sạch, lão không muốn phải phiền lụy hàng xóm nên đã gửi ông giáo tiền làm ma chay sau khi ông chết.

⟹ Qua quyết định tự tử để rồi chết một cách đau đớn, có thể thấy những phẩm chất cao đẹp của lão: yêu thương con hết mực, lòng tự trọng hiếm có, thể hiện ý thức nhân phẩm cao.

Câu 3 Trả lời câu 3 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1): Em thấy thái độ, tình cảm của “ông giáo” đối với lão Hạc như thế nào? Lời giải chi tiết:

– Khi nghe chuyện lão Hạc muốn bán chó thì dửng dưng, thờ ơ

– Khi lão Hạc khóc vì bán chó thì cảm thông, chia sẻ “muốn ôm choàng lấy lão mà khóc”, muốn giúp đỡ

– Khi nghe Binh Tư kể lão Hạc xin bả chó: nghi ngờ, thoáng buồn

– Khi chứng kiến cái chết của lão Hạc thì kính trọng nhân cách, tấm lòng của con người bình dị

⟹ “Ông giáo” trở thành người bạn tâm giao của lão Hạc, ông hiểu sâu sắc và đồng cảm, kính trọng lão Hạc

Câu 6 Trả lời câu 6 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1): Sau khi vợ nhận xét không hay về lão Hạc, ông giáo suy nghĩ: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố gắng mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bí Ổi… toàn những cái cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương…”. Lời giải chi tiết:

– Đây là phát hiện sâu sắc mang tính triết lý:

+ Phải thực sự am hiểu, trân trọng con người, khám phá những nét tốt đẹp của con người.

+ Con người chỉ bị những đau khổ che lấp đi bản tính tốt đẹp, cần phải “cố tìm hiểu”

+ Cần phải đặt mình vào hoàn cảnh và vị trí của người khác để hiểu, cảm thông và chấp nhận họ

– Là cách ứng xử nhân hậu, tình nghĩa xuất phát từ tinh thần yêu thương con người.

Tóm tắt

Lão Hạc là một nông dân nghèo, vợ mất sớm, con trai không có tiền lấy vợ nên quẫn trí bỏ đi làm đồn điền cao su. Lão sống cô độc, nghèo khổ với một chú chó tên là cậu Vàng làm bạn. Sau một trận ốm, lão không đủ sức làm thuê như trước, quá cùng đường, lão ra quyết định đau đớn là bán cậu Vàng. Rồi lão đem tiền và mảnh vườn để lo trước tiền ma chay gửi ông giáo – người trí thức nghèo hay sang nhà lão. Lão nói dối Binh Tư làm nghề trộm chó rằng xin bả chó bắt con chó hay vào vườn nhưng thực ra là tự kết liễu đời mình. Và lão Hạc đã chết trong dữ dội, trong quằn quại, không ai hiểu nguyên nhân ngoại trừ Binh Tư và ông giáo.

Bố cục Bố cục: 3 phần

– Phần 1 (từ đầu … “nó thế này ông giáo ạ”): Sự day dứt, dằn vặt của lão Hạc sau khi bán con Vàng.

– Phần 2 (tiếp … “một thêm đáng buồn”): Lão Hạc gửi gắm tiền bạc, trông nom nhà cửa.

– Phần 3 (còn lại): Cái chết của lão Hạc.

ND chính

Tác phẩm tái hiện số phận đau thương của người nông dân trong xã hội cũ và phẩm chất tiềm tàng của họ.

chúng tôi

Soạn Bài Lão Hạc Lớp 8 Trang 38 Chi Tiết Nhất

Tuyển tập soạn bài Lão bằng BA CÁCH tuyệt hay. Cách soạn bài độc đáo với 3 nội dung NGẮN NHẤT, SIÊU NGẮN, CHI TIẾT hứa hẹn sẽ giúp bạn soạn văn 8 xuất sắc nhất

Khái quát tác phẩm: Lão hạc

Lão Hạc là một lão nông dân nghèo và cô đơn. Vì vợ mất sớm, con trai bỏ nhà đi mấy năm không về, lão sống cùng một con chó mà lão vô cùng quý, đó là cậu vàng. Trận ốm nặng khiến lão không còn sức để làm công như trước, đói nghèo túng quẫn khiến lão phải bán đi cậu Vành dù lòng rất xót xa và thương nó. Rồi lão gửi lại mảnh vườn và tiền lo ma chay cho ông Giáo – người hàng xóm của lão và chọn cái chết bằng bã chó để kết thúc cuộc đời mình.

– Phần 1 (từ đầu… một thêm đáng buồn): lão hạc bán chó và sự day dứt trong lão

– Phần 2 ( Không! Cuộc đời … hết): cái chết đau đớn của lão Hạc

Câu 1 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Diễn biến tâm trạng của lão Hạc xung quanh việc bán cậu vàng. Qua đó em thấy lão Hạc là người như thế nào?

Tâm trạng lão hạc khi bán chó:

-Ý nghĩa của cậu vàng đối với lão Hạc: con trai bỏ đi biệt xứ vì không lấy được vợ thì cậu Vàng chính là hình ảnh thay thế người con trai. Người và chó luôn luôn song hành nhau trong cuộc sống thường ngày. Lão coi cậu Vàng như người thân.

-Sự đắn đo hết sức, suy tính thiệt hơn khi trước khi bán cậu Vàng, cố tìm ra lí do hợp lí nhất để không phải ăn năn, day dứt khi bán đi.

-Nỗi đau khi bán cậu Vàng được ẩn giấu bên trong nụ cười gượng gạo. Lão dằn vặt ràng mình đã lừa bán cậu Vàng, một con chó vô tôi. Tự an ủi rằng hóa kiếp co cậu vàng sang kiếp khác, kiếp con người cho đỡ khổ rồi lại nhớ đến số phận của mình.

Lão Hạc là người nông dân thật thà nhưng gặp phải hoàn cảnh sống khổ cực.

Diễn biến tâm trạng lão Hạc quanh việc bán chó:

+ Với lão, con chó Vàng là người bạn duy nhất vui vầy bên lão, lão chăm nó và thương nó lắm, ăn gì cũng chia sẻ cho nó

+ Sau trận đấu, lão yêu hẳn ra, những công việc nặng nhọc làm không còn sức để làm, việc nhẹ đàn bà trong làng làm cả, nghề vải lại mất, thành ra rỗi rãi, hoa màu bị bão phá sạch trơn, không có gì nương thân cả

+ Cả lão và chó đều đói, bất đắc dĩ, lão phải bán cậu vàng

+ Khi quyết định bán, lão tặc lưỡi cho qua, nhưng khi bán rồi lão mới đau khổ, ngậm ngùi, khóc huhu vì thương, vì xót

+ Mặt cố làm ra vui vẻ nhưng không được, lão luôn dằn vặt và cảm thấy tội lỗi với hành động đó của mình.

Phân tích diễn biến tâm trạng của lão Hạc xung quanh việc bán chó:

– Lão rất yêu quý con chó của mình, gọi nó là cậu Vàng và xưng ông:

+ Bắt rận, tắm, cho ăn vào bát, rồi gắp thức ăn …

+ Trò chuyện, cưng nựng cậu Vàng

– Sau khi bán chó Lão luôn cố tỏ ra vui vẻ, cười như mếu:

+ Mắt: ầng ậng nước

+ Mặt: co rúm lại

+ Đầu: ngoẹo về một bên

+ Miệng : móm mém, mếu như con nít

+ Huhu khóc

Câu 2 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Em hiểu thế nào về nguyên nhân cái chết của lão Hạc. Qua những điều lão Hạc thu xếp, nhờ cậy ông giáo rồi sau đó mới tìm đến cái chết, em suy nghĩ gì về tình cảnh và tính cách lão Hạc.

– Vì tình cảnh khốn khó của lão: đói khổ, không việc làm, túng bấn

– Vì muốn giữ trọn vẹn số tiền lão dành dụm và mảnh vườn cho con

– Cái chết giải thoát cho lão

+ Trước khi tìm đến cái chết, lão thu xếp nhờ ông giáo , qua đó ta thấy:

– Lão Hạc rất yêu thương con và là một người cha tốt, một người cha có trách nhiệm

Nguyên nhân cái chết của lão Hạc:

– Có lẽ tự trách mình vì cái chết của cậu Vàng, đi lừa một con chó, một người bạn gắn bó với mình.

– Cuộc sống túng thiếu không cho phép lão Hạc làm vấy bẩn sự lương thiện của một con người có tự trọng. Lão chọn cái chết để không phải bước vào con đường xấu xa, cũng như dành một chút gì đó để lại cho con trai. Khi con trai trở về có được một chút tài sản ít ỏi.

Mặc dù, yêu cậu Vàng nhưng vì hoàn cảnh sống của mình:

– Ốm một trận 2 tháng 18 ngày, không làm ra mà vẫn phải ăn, phải uống

– Việc làm thì khó khăn, tiền công thì rẻ

– Gạo đắt, chó ăn khỏe hơn người

– Tình cảnh khốn khổ, túng quẫn đã đẩy lão Hạc đến cái chết như một cách tự thoát. Nếu Lão là người tham sống, lão có thể sống được, thậm chí là sống tốt vì với 30 đồng và 3 sào vườn… và nếu Lão đi đánh bả chó để bán hoặc ăn thì vẫn có tiền để duy trì sự sống. Nhưng Lão vẫn chọn cái chết, trước khi chết vẫn lo chu đáo mọi thứ, lo cho đứa con trai của mình…

Câu 3 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Em thấy thái độ, tình cảm của “ông giáo” đối với lão Hạc như thế nào?

-Lúc đầu khi nghe lão Hạc định bán cậu Vàng, nhân vật tôi thờ ơ và dửng dưng. Nhân vật tôi nghĩ sự đang quý của con chó đối với lão Hạc làm sao mà so với mình đối với những quyển sách quý. Thế nhưng rồi mình cũng bán hết số sách đó thì chuyện nhà lão Hạc cũng rất bình thường.

-Khi nghe lão Hạc nhắc đến đứa con và nhớ lại hoàn cảnh nhà lão, biết rằng lão Hạc coi con chó như đứa con của mình, rồi lão Hạc bán chó thì tỏ ra đồng cảm và thấu hiểu. Muôn giúp đỡ lão nhưng cũng rất thông cảm cho sự khó chịu của người vợ.

-Bính Tư kể về chuyện lão Hạc xin bả chó, nhân vật tôi tỏ ra ngạc nhiên và thất vọng.

-Khi lão Hạc chết nhân vật tôi hối hận, càng thêm kính trọng về sự thiện lương và trong sạch của người bạn mình.

Thái độ, tình cảm của ” tôi”

+ Người hàng xóm quan tâm, cảm thông trước sự đau khổ dằn vặt của lão Hạc khi lão bán chó

+ Người hàng xóm thương cảm và muốn giúp đỡ sự khốn khó của lão Hạc, được lão Hạc tin tưởng hết mực khi nhờ vả

+ Buồn bã, nghi ngờ và thất vọng khi biết Lão Hạc xin bả chó

+ Xót xa, cảm phục và kính trọng nhân cách của lão Hạc khi biết lão chọn cái chết bằng bả chó.

Tình cảm, thái độ của nhân vật “tôi”:

+ Trước:

– Rất dửng dưng với lão Hạc

– Chỉ yêu sách

– Hiểu sai về lão Hạc

+ Sau:

– Thấy xót xa, thậm chí là ái ngại

– Hết lòng an ủi lão Hạc

– Sau đó là hiểu, trân trọng, nể phục

Câu 4 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Khi nghe Binh Tư cho biết lão Hạc xin bả chó để định bắt một con chó hàng xóm thì “ông giáo” cảm thấy “cuộc đời quá thật đáng buồn”. Nhưng khi chứng kiến cái chết đau đớn của lão Hạc ”ông giáo” đã nghĩ: “Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác”.

Ban đầu khi nghe Bính Tư kể, nhân vật tôi thất vọng về lão Hạc, một người nông dân chân chât vì sự túng quẫn đã là tha hóa đạo đức của mình. Nhân vật “tôi” sợ hoàn cảnh làm tha hóa nhân cách của người nông dân lương thiện ấy.

Khi Lão Hạc chết, đến lúc này ông giáo mới nhận ra, lão Hạc không phải là người “Tự lão làm lão khổ” như lời vợ mình nói. Và lại càng không phải một người ” Tẩm ngẩm tầm ngầm …” như lời Binh Tư. Lão đã tự tử bằng bả chó. Cái chết của lão là một bằng chứng cho lương tâm lão.

Khi nghe tin lão Hạc xin bả chó, “tôi” cảm thấy đầy thất vọng mà nói:”….”

Bởi:

+ ” Tôi” nghĩ rằng vì đói quá, không còn chút gì để ăn nên lão Hạc đánh liều giết chó bằng bã chó.

+ ” Tôi” thấy chán nản, buồn bã bởi một người vốn giàu có tình cảm, coi trọng phẩm cách và giàu lòng tự trọng ấy lại bị tha hoá nhân cách bởi cái đói

– Khi chứng kiến cái chết của lão Hạc, ” tôi” lại buồn theo một nghĩa khác:

+ Nhận ra được sự hoài nghi trước đó của mình là sai

+ Buồn bởi đáng ra một người đầy tử tế như lão Hạc phải được hưởng hạnh phúc nhưng trớ trêu khi phải chịu cái chết đầy đau đớn và dữ dội như thế.

+ Buồn vì cái đói, cái nghèo đã khiến con người trở nên tàn nhẫn với cả chính bản thân mình.

Câu 5 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Đặc sắc nghệ thuật của truyện Lão Hạc

Tình huống truyện bất ngờ tạo nên sự hứng thú cho người đọc.

Việc xây dựng tình huống truyện bất ngờ tạo nên sụ cuốn hút và điều đáng suy ngẫm cho người đọc.

Nhân vật tôi là người kể câu chuyện, tham gia vào câu chuyện nên có cái nhìn khách quan đối với những số phận đáng thương trong xã hội cũ.

– Sử dụng ngôi kể thứ nhất, Kết hợp tự sự trữ trình, lập luận thể hiện chiều sâu tâm lý của nhân vật

– Cách sử dụng ngôn ngữ hiệu quả, xây dựng hình tượng nhân vật Lão Hạc, nhân vật ông giáo… có tính cá thể hóa cao

Cái hay của truyện thể hiện qua việc cách miêu tả tâm lý của nhân vật và lối kể chuyện sâu sắc.

Việc tạo dựng tình huống truyện bất ngờ gây hấp dẫn, ngạc nhiên cho người đọc, đồng thời qua đó thể hiện rõ tính cách nhân vật, nêu lên tầng triết lý của tác phẩm.

Cách xây dựng nhân vật qua ngôn ngữ, hành động và tính cách đầy đặc sắc, thể hiện được chiều sâu nội tâm của nhân vật.

Câu chuyện được kể qua cách nhìn của nhân vật ” tôi”- người hàng xóm giúp câu chuyện chân thực, khách quan hơn. Ngoài giọng kể của nhân vật ” tôi” còn có lời kể của người kể chuyện, vì vậy mà tác phẩm không bị đơn điệu.

Câu 6 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Sau khi vợ nhận xét không hay về lão Hạc, ông giáo suy nghĩ: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố gắng mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bí Ổi… toàn những cái cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương…”.

Nhân vật tôi đứng ở những góc nhín khác nhau mà đồng cảm cho mỗi người. Ai cũng có nỗi khổ riêng nên không thể bắt họ phải giúp đỡ ai trong khi cuộc sống của mình còn nhiều khó khăn.

+ Khi đánh giá con người phải nhìn một cách toàn diện, phải đặt mình vào họ để thấy được những khó khăn mà họ đang vấp phải để cảm thông với họ

+ Những điều tốt đẹp bên trong con người đôi khi bị những đói khổ, buồn đau và sự ích kỷ che lấp, bởi vậy cần phải ” cố tìm hiểu ” họ.

+ Cần phải trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của con người, đừng vì những ích kỷ cho bản thân và gia đình mình mà xa lánh, rời bỏ họ

+ Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng cần sự thấu hiểu và vị tha.

– Với triết lý này, Nam Cao khẳng định một triết lý sống, một cách ứng xử mang tinh thần nhân đạo; cần phải quan sát, suy nghĩ đầy đủ về những con người hằng ngày sống quanh mình, cần phải nhìn nhận họ bằng lòng đồng cảm, bằng đôi mắt tình thương. Ông đã nêu lên một phương án đúng đắn, sâu sắc khi đnahs giá con người. Chúng ta nên đặt mình vào hoàn cảnh của họ để có thể hiểu đúng, cảm thông đúng.

Câu 7 (trang 48 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Cảm nhận về cuộc đời và tính cách người nông dân xã hội cũ qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ và truyện ngắn Lão Hạc

Cuộc sống của người nông dân trong xã hội cũ:

-Nghèo khổ, bất hạnh, luôn bị xã hội cũ nát đè ép, cái nghèo đói luôn đeo bám.

-Số phận nghèo khổ nhưng vẫn giữ được đức tính lương thiện, thật thà.

Qua hai đoạn trích ta thấy được tình cảnh nghèo khổ, bế tắc của tầng lớp nông dân bần cùng trong xã hội thực dân nửa phong kiến, đồng thời cho ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn cao quý, lòng tận tụy hi sinh vì người thân, người nhà của mình … của người nông dân như thế nào.

– Cuộc sống người nông dân trước cách mạng:

+ Bị áp bức, bóc lột bởi thế lực tàn bạo

+ Chịu cảnh đói khổ, bần cùng, bế tắc

– Phẩm chất của người nông dân trước cách mạng:

+ Lương thiện, biết lo lắng, sống có trách nhiệm

+ Chịu khó, chịu khổ, giàu tình thương

+ Có lòng tự trọng cao

+ Có sức sống tiềm tàng, mạnh mẽ, đấu tranh với những bất công cuộc đời.

Nội dung chính bài Lão Hạc

Đoạn trích tại hiện lại hiện thực của xã hội cũ lúc bấy giờ. Số phận đang thương của những người nông dân thật thà nhưng vẫn giữ được nét đẹp bên trong. Để rồi lúc túng quẫn quá, họ lựa chọn con đường giải thoát chứ không phải là dùng đạo đức, lương thiện để đổi lại bữa ăn.

Soạn Bài Lão Hạc Lớp 8 Ngắn Nhất

Soạn bài Lão Hạc ngắn nhất là tâm huyết biên soạn của đội ngũ giáo viên dạy giỏi môn văn trên toàn quốc. Đảm bảo ngắn gọn mà đủ ý, giúp các em soạn bài lão hạc lớp 8 nhanh chóng, dễ dàng.

Bài Lão Hạc thuộc: Bài 4 SGK Ngữ văn 8

I. Hướng dẫn soạn bài Lão Hạc

Trả lời câu 1 (trang 49 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Tình cảm của lão Hạc đối với “cậu Vàng” của lão được tác giả thể hiện thật cảm động:

+ “Lão gọi nó là cậu Vàng như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự”.

+ “Thỉnh thoảng không có việc gì làm, lão lại bắt rận cho nó hay đem nó ra ao tắm”.

+ “Cho nó ăn cơm trong một cái bát như một nhà giàu (…)”.

+ “Lão cứ nhắm vài miếng lại gắp cho nó một miếng như người ta gắp thức ăn cho con trẻ”.

+ “Rồi lão chửi yêu nó, lão nói với nó như nói với đứa cháu bé về bố nó”. – Tình thế cùng đường khiến lão phải tính đến việc bán “cậu Vàng” thì trong lão diễn ra một sự dằn vặt đau khổ.

+ Lão kể lại cho ông giáo việc bán “cậu Vàng” với tâm trạng vô cùng đau đớn: “Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước”. Đến nỗi ông giáo thương lão quá “muốn ôm chầm lấy lão mà òa lên khóc”.

+ Khi nhắc đến việc cậu Vàng bị lừa rồi bị bắt, lão Hạc không còn nén nỗi đau đớn cứ dội lên: “Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão nghẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc”.

– Lão Hạc đau đớn đến không phải chỉ vì quá thương con chó, mà còn vì lão không thể tha thứ cho mình vì đã nỡ lừa con chó trung thành của lão.

Trả lời câu 2 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Lão Hạc không muốn hàng xóm nghèo phải phiền lụy về cái xác già của mình, đã gửi lại ông giáo toàn bộ số tiền dành nhìn ăn nhịn tiêu của lão để nhờ ông giáo đem giúp

– Lão Hạc đã tìm đến cái chết trong khi vẫn còn trong tay mấy chục bạc. Với lòng tự trọng cao độ và nhân cách hết sức trong sạch, khi đã đem gửi hết đồng tiền cuối cùng, lão chỉ còn ăn uống đói khát qua bữa, bằng khoai ráy, củ chuối, rau má… Nhưng lão lại kiên quyết từ chối mọi sự giúp đỡ của người khác, kể cả sự giúp đỡ của ông giáo

– Với cái chết đau đớn dữ dội mà lão Hạc tự chọn, lão Hạc đã thể hiện một khí tiết cao quý, có ý thức nhân phẩm rất cao. Lão Hạc là con người “đói cho sạch, rách cho thơm”, “chết vinh hơn sống nhục”, là con người coi trọng nhân phẩm hơn cả cuộc sống.

Trả lời câu 3 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Người kể chuyện (cũng chính là tác giả tuy không nên đồng nhất hoàn toàn nhân vật với nguyên mẫu) đã phát biểu suy nghĩ về cách nhìn người: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm và hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi, toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thương”.

Trả lời câu 4 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Phải chăng ông giáo – nhân vật “tôi” thấy cái đáng buồn là người ta không thể hiểu nỗi khổ của nhau và ngờ vực lẫn nhau.

+ Chính ôn giáo cũng có lúc nghĩ là lão “quá nhiều tự ái”.

+ Còn Binh Tư thì “bĩu môi” nhận xét: “Lão làm bộ đấy! Thật ra lão chỉ tâm ngẩm thế, nhưng cũng ra phết chứ chả vừa đâu”. Binh Tư còn cho biết lão Hạc xin hắn bả chó để bắt chó nhà hàng xóm.

+ Ông giáo đã ngờ vực lão Hạc. Nhưng khi lão Hạc chết thì ông giáo lại cảm thấy “cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn hay vẫn đáng buồn theo một nghĩa khác”.

Lão Hạc không chỉ là câu chuyện bi thảm về số phận con người mà còn là câu chuyện đầy xúc động về một nhân cách cao quý.

Trả lời câu 5 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Việc kể chuyện bằng lời kể của nhân vật “tôi” có hiệu quả nghệ thuật rất cao vì nó gây xúc động cho người đọc.

– Cái hay của truyện thể hiện rõ nhất ở chỗ:

+ Rất mực chân thực.

+ Thấm đượm cảm xúc trữ tình.

– Qua nhân vật “tôi”, người kể chuyện – tác giả đã biểu lộ tự nhiên những cảm xúc, suy nghĩ của mình.

Trả lời câu 6 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Em hiểu ý nghĩa của nhân vật “tôi là ở chất trữ tình, thể hiện ở những lời mang giọng tâm sự riêng của “tôi”

Trả lời câu 7 (trang 50 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1):

– Nói về cuộc đời. Đây là những số phận thật nghiệt ngã, thương tâm, nghèo khổ, bần cùng trong xã hội thực dân nửa phong kiến cái nghèo khổ cùng cực trước cảnh sưu thuế tàn nhẫn, như gia đình chị Dậu phải bán chó, bán con và đẩy người ta vào cảnh khốn quẩn như lão Hạc.

– Nói về tính cách:

+ Ở Tức nước vỡ bờ là sức mạnh phản kháng của con người khi bị đẩy đến bước đườn cùng.

+ Còn ở truyện Lão Hạc là ý thức về nhân cách, về lòng tự trọng trong nghèo nàn, khổ.

II. Bố cục, Nội dung và tóm tắt văn bản Lão Hạc

Tóm tắt văn bản Lão Hạc

Truyện là lời kể của ông Giáo về mảnh đời bất hạnh của người hàng xóm gần nhà tên là lão Hạc. Lão Hạc đã già cả rồi, hằng ngày đi làm thuê để kiếm sống. Nhà lão chẳng có ai, vợ lão mất từ lâu còn con trai bỏ đi miền Nam để làm đồn điền cao su. Sau một trận bão táp, hoa màu của lão mất trắng. Đã thế, lão còn bị ốm nặng nên lão quyết định bán Cậu Vàng – con chó của lão- đi. Sau khi bán chó, ông Lão qua lời kể của ông Giáo vô cùng đau đớn, ân hận vì đã giết nó, đã lừa nó. Bán chó đi, ông lão chẳng dám ăn gì, chỉ ăn khoai lang, rau má. Lão sang nhà ông Giáo gửi toàn bộ số tiền để dành cùng mảnh vườn cho con trai vì ông lão tin tưởng người hàng xóm của mình sẽ thực hiện điều đó. Được vài hôm sau khi đã gửi lại tài sản cho người đáng tin cậy, lão Hạc tự vẫn bằng bả chó. Cái chết của lão không ai hiểu được, ngoài những người hàng xóm thấu hiểu hoàn cảnh đau thương của ông.

Bố cục: 3 phần

– Phần 1 (từ đầu … “nó thế này ông giáo ạ”): Sự day dứt, dằn vặt của lão Hạc sau khi bán con Vàng.

– Phần 2 (tiếp … “một thêm đáng buồn”): Lão Hạc gửi gắm tiền bạc, trông nom nhà cửa.

– Phần 3 (còn lại): Cái chết của lão Hạc.

Nội dung:

Tác phẩm tái hiện số phận đau thương của người nông dân trong xã hội cũ và phẩm chất tiềm tàng của họ.

Xem Video bài học trên YouTube

Giáo viên dạy thêm cấp 2 và 3, với kinh nghiệm dạy trực tuyến trên 5 năm ôn thi cho các bạn học sinh mất gốc, sở thích viết lách, dạy học

Soạn Bài Lão Hạc Trang 38 Sgk Văn Lớp 8

1. Diễn biến tâm trạng của lão Hạc xung quanh việc bán cậu vàngMặc dù rất yêu thương con chó Vàng, nhưng lảo Hạc cũng phảibán đi vì không nuôi nối nó và sợ tiêu lạm vào số tiền lâu nay lão dành dụm cho đứa con trai, đứa con vì nghèo mà phẫn chí bỏ làng đi:Nỗi đau của người cha bất hạnh này là ở chỗ đó.Lão Hạc toan tính mãi, dằn vặt mãi và do dự mãi mới quyết định gọi người tới bán.Khi chuyện trò với ông giáo về việc bán con chó Vàng, lão cố làm ra vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước… Mặt lão đột nhiên co dúm lại. Những vết nhãn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo uể một bên và cái miệng móm mém của lão mếu máo như con nít. Lão hu hu khóc… Lão Hạc cứ day dứt, ăn năn mãi vì già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó. Nhũng chi tiết miêu tả bộ dạng, cứ chỉ của lão lúc ấy cho thấy nội tâm của lão đang đau đớn, xót xa, ân hận đến cùng cực.Tình cảm của lão Hạc đối với con chó Vàng là sự thể hiện gián tiẽp tình yêu thương sâu nặng của lão đối với con trai. Từ ngày anh con trai phẫn chí bỏ nhà đi phu đồn điền cao su vì không có tiền cưới vợ, lão Hạc ở nhà đợi con về luôn mang tâm trạng day dứt vì đã không cho con bán vườn lấy vợ. Lão ân hận thấy mình có lỗi vì không lo liệu nổi cho con. Lão cố tâm dành dụm đế khỏa lấp mặc cảm ấy! Do vậy, dù rất thương cậu Vàng nhưng đến nỗi này thì lão cũng phải bán, vì không muốn tiêu phạm vào đồng tiền và mảnh vườn mà lão cố giữ cả cho con trai. Việc phải bán cậu Vàng cho thấy tình thương con của lão Hạc sâu nặng biết bao.2. Nguyên nhân cái chết của lão Hạc. Suy nghĩ về tình cảnh cùng đường và về bán chất, tính cách của lão qua những điểu lão thu xếp nhờ cậy “ông giáo” rồi sau đó tìm đến cái chếtTình cảnh túng quẫn, đói khổ ngày càng đe dọa lão Hạc và đấy lão vào con đường chết, tìm một lối thoát cuối cùng. Đủ thấy số phận bi thảm của những người nông dân nghèo khổ ớ những năm đen tối trước Cách mạng tháng Tám.Nhưng suy cho cùng, việc lão tìm đến cái chết một cách tự nguyện cũng vì con. Nên nhớ, khi đó lão Hạc còn ba mươi đồng bạc (một số tiền khá lớn thời bấy giờ) và mảnh vườn ba sào. Nhưng lão nhất quyết không tiêu phạm vào cái vốn liếng cuối cùng mà lão đã dành cho con trai lão. Lão Hạc cũng là người đầy khí tiết, có lòng tự trọng. Thà chịu đói, chịu chết chứ không nhờ người khác.Qua những điều lão Hạc thu xếp và nhờ cậy ” ông Giáo ” , ta thấy lão là người cấn thận, chu đáo, hay suy nghĩ và nhận biết rõ tình cảnh của mình khi đó. Lão đau đáu một nỗi lo không giừ được ba sào vườn cho con trai. Lão tự trọng, không muốn gây phiền hà cho lối xóm bà con nên đã âm thầm lo liệu mọi đường cho cái chết của mình từ khi bán “cậu Vàng”.3. Thái độ, tình cảm của “ông giáo” dối với lão HạcKhi nghe lão Hạc kể chuyện, “ông giáo” ái ngại cho tình cảnh của lão. Ông an ủi và sau đó nhận lời nhờ cậy của lão. Nhiều lúc ông đã giấu giếm vợ ngấm ngầm giúp dỡ cho người láng giềng tội nghiệp này. Khi hiểu lầm lão Hạc làm liều, ông giáo hơi thất vọng, cảm thấy cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm dáng buồn. Vì xưa nay, ông vẫn tin vào nhân cách của lảo Hạc.Đến lúc hiểu ra đó chĩ là sự hiểu lầm. Cái chết của lão Hạc càng làm sáng tỏ thêm vẻ đẹp tâm hồn của lão. Ống giáo thấy “cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn” vì cuộc đời vẫn không làm mất đi niềm tin của ông vào bản chất lương thiện của người nông dân lao động. Ông giáo tự hứa trao lại số tiền và ba sào vườn lão đã gửi gắm cho con trai của lão.4. Khi nghe Binh Tư cho biết lão Hạc xin bả chó đế định bắt một con chó hàng xóm thì “ông giáo” cảm thấy “cuộc đời quá thật đáng buồn”. Nhưng khi chứng kiến cái chết đau đớn cùa lảo Hạc ”ông giáo” đã nghĩ: “Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác”.Ông giáo cảm thấy: “Cuộc đời quá thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn” vì lâu nay ông vẫn tin vào nhân cách của lão Hạc, đâu ngờ “bần cùng sinh dạo tặc” “đến lúc cùng Lão cũng có thể làm liều như ai hết”.Nhưng đó chỉ là hiểu lầm. Lão Hạc xin bả chó là đế tự kết liều dời mình. Cái chết đột ngột càng làm sáng đẹp thêm những phẩm chất đáng quý của lão. Vì vậy, ông giáo cảm thấy: “Không! Cuộc đời chưa hẳn là đáng buồn” ( vì cuộc đời vẫn còn những con người đáng quý thà chịu chết vật vã đau đớn mà không làm phiền lụy con cái, láng giềng). Sở dĩ ông giáo lại nghĩ: “nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác” là vì trong cuộc đời ấy, những con người lương thiện như lão Hạc không có đất sống, cái giá của người gìn giữ nhân cách đã được nhà văn thế hiện một cách thành công.5. Đặc sắc nghệ thuật của truyệna) Nghệ thuật xây dựng nhân vật chủ yếu là qua nhân vật lão Hạc:Nhà văn Nam Cao rât điêu luyện trong việc xây dựng nhân vật lão Hạc. Bằng phương pháp đối lập, nhà văn tạo vé bề ngoài cho lão Hạc dường như lẩm cấm, gàn dở, đôi lúc bị nghi ngờ là phường “đâm heo thuốc chó” nữa. nhưng bên trong lão lại là một người có vẻ đẹp tâm hồn cao quý, đáng kính trọng. b) Cách dựng truyệnNhà văn dựng truyện chân thực và sinh động. Ông dẫn người đọc vào mạch truyện đầy khéo léo, bất ngờ. Càng lúc truyện càng căng thẳng qua đó, bộc lộ tính cách nhân vật. Anh con trai vì nghèo đói bỏ làng ra đồn điền cao su kiếm tiền Lão Hạc ở nhà chăm sóc con chó của con như một kỉ vật. Rồi do bệnh tật, thất nghiệp, đói kém, lão phải bán chó. Vẫn đói kém do sợ tiêu mất tiền dành dụm, mất vườn của con nên lão gửi tiền và văn tự bán vườn cho ông giáo. Lão xin bả chó của Binh Tu để tự tử. Cái chết đột ngột của lão để giải quyết mâu thuẫn giữa tình thương con và sự đói nghèo. Việc lão xin bả chó của Binh Tư tạo sự hiẽu lầm hấp dẫn làm cho hình ảnh lão Hạc sau đó, khi mọi việc được hiểu đúng, sáng đẹp hơn biết bao lần…c) Ngôn ngữ của truyệnTruyện được viết với nghệ thuật ngôn ngữ cô đọng. Nét nối bật là ngôn ngữ đối thoại và độc thoại đầy chất trữ tình mang cả tình cảm, suy nghĩ, tâm trạng của nhân vật.6. Sau khi vợ nhận xét không hay về lão Hạc, ông giáo suy nghĩ: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố gắng mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bí Ổi… toàn những cái cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương…”.Suy nghĩ cúa ông giáo thế hiện cách nhìn nhận người nông dân của nhà văn Nam Cao. Theo nhà văn, chúng ta phải nhìn nhận và đánh giá bằng đôi mắt của tình thương và lòng tin mới thấy hết được bản chất tôt đẹp cùa họ. Đây đúng là một quan điểm tiến bộ, đúng đắn và sâu sắc, đầy tính nhân văn của nhà vàn Nam Cao.7.Cảm nhận về cuộc đời và tính cách người nông dân xã hội cũ qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ và truyện ngắn Lão HạcTừ đoạn trích Tức nước vờ bờ và truyện ngắn Lão Hạc, người đọc thấy được tình cảnh túng quẫn, nghèo khổ cùng đường của tầng lớp nông bần cùng trong xã hội thực dân nửa phong kiến.Lấp lánh trong từng trang văn ấy là vẻ đẹp tâm hồn cao quý. lòng tận tụy hi sinh vì người thân ruột thịt của con người lam lũ, cùng khổ nhưng rất đáng kính trọng ấy.Nếu vẻ đẹp tâm hồn của chị Dậu là sức mạnh cua tình thương yêu, của tiềm năng phản kháng thì vẻ đẹp của lão Hạc là vẻ đẹp của nhân cách: của hoa sen nở cánh trong bùn, của con cò lộn cố xuống ao dù chết cũng muốn chết trong sạch.