Vậy là bao nhiêu kế hoạch thú vị của tôi đã thành ra tan tành.
Thay vì được ra khỏi nhà và tận hưởng niềm vui ngày chủ nhật của riêng mình, thì tôi phải ở nhà dọn dẹp đủ thứ để có thể “ghi điểm” trong mắt đứa em họ đã lâu ngày không gặp. Dù than mệt, nhưng tôi vẫn cố gắng hoàn thành công việc, rồi đạp xe gần ba cây số để mua vài thử ngon về “chiêu đãi” em họ của mình. Tôi chợt nhận ra rằng, mỗi khi có khách, nhà tôi lúc nào cũng sạch sẽ hơn và đẹp đẽ hơn rất nhiều.
Đặc biệt là mỗi khi bạn bè đến chơi nhà, dù mệt thế nào, tôi cũng phải dọn dẹp mọi thứ đâu vào đấy, tuyệt đối sạch sẽ và ngăn nắp, chứ không buông thả như kiểu bình thường. Mẹ tôi nhiều lúc trêu: “cứ hôm nào thấy con gái đột xuất chăm chỉ, siêng năng là y như rằng hôm đó nhà mình có khách!” Mà mẹ nói cũng đúng thật, bởi bình thường tôi sống cho mình nên quen kiểu bừa bộn, căn phòng lúc nào cũng giống như ổ chuột. Với bản thân mình, tôi thường khá hờ hững, khắt khe và ích kỷ.
Tôi chẳng bao giờ dám tiêu số tiền khoảng một trăm nghìn để mua một chiếc áo phông cho mình, trong khi đó, tôi lại có thể “hào phóng” mua tặng nhỏ bạn thân một chiếc nón snapback hơn một trăm nghìn nhân dịp sinh nhật của nhỏ. Mỗi khi vui, tôi có thể sẵn sàng chiêu đãi tụi bạn đi ăn kem, nhưng lại có chút đắn đo, cân nhắc khi mua cho mình một chiếc bánh ngon lành nhưng hơi đắt tiền.
Và đôi khi, tôi chỉ quan tâm đến sở thích của người khác, mà lại không mấy quan tâm đến sở thích cá nhân của mình. Dạo gần đây, tôi hay có cảm giác tự ti và mặc cảm khi tự so sánh bản thân mình với những người khác. Ở lớp, tôi cảm thấy ghen tị với mấy cô bạn có vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu, lại luôn biết cách ăn mặc. Còn ở nhà, tôi luôn cho rằng mình thua kém đứa em gái, bởi nó rất biết cách làm “điệu”, hay mua sắm quần áo và thay đổi “xì-tai” liên tục. Riêng tôi thì lúc nào “chung thủy” với một kiểu tóc, một kiểu quần áo và chẳng có bao giờ nghĩ đến việc sẽ…làm-mới-bản-thân. Qủa thực, đôi khi yêu thương người khác lại dễ dàng hơn là yêu thương chính mình.
Tôi không muốn cứ sống ích kỷ và khắt khe với bản thân để tự nhận lấy cảm giác tự ti về mình. Tôi sẽ thay đổi thói quen sống của bản thân để cảm thấy vui tươi, hạnh phúc và yêu đời hơn. Hôm nay, tôi sẽ biến “khu ổ chuột” của mình thành một căn phòng xinh xắn và dễ thương, tôi sẽ hái thật nhiều hoa thơm để đặt bên khung cửa sổ, tôi sẽ vừa đạp xe trên đường vừa nghêu ngao hát, rồi đi ăn những món mình thích và đến những nơi mình muốn,…
Tôi đã chợt nhận ra rằng: cần phải học cách yêu thương chính bản thân mình trước khi yêu thương người khác. Vì chỉ như vậy, chúng ta mới có đủ sự tự tin và mạnh mẽ để có thể yêu thương, sẻ chia với những người xung quanh.
( S T )
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui Chọn những bông hoa và những nụ cười Tôi nhận gió trời mời em giữ lấy Để mắt em cười, tựa lá bay.
Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi Đường đến anh em đường đến bạn bè Tôi đợi em về bàn chân quen quá Hàng lá me vàng lại bước qua
Và như thế tôi sống vui từng ngày Và như thế tôi đến trong cuộc đời Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi Và như thế tôi sống vui từng ngày Và như thế tôi đến trong cuộc đời Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui Cùng với anh em tìm đến mọi người Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát Để thấy tiếng cười rộn rã bay
Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi Chọn tiếng ru con nhẹ bước vài đời Tôi chọn nắng đầy chọn cơn mưa tới Để lúa reo vàng tựa vẫy tay
Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên Nhìn rõ quê hương ngồi nghĩ lại mình Tôi chợt biết răng fvì sao tôi sống Vì sao tôi sống ? Vì đất nước cần một trái tim
Và như thế tôi sống vui từng ngày Và như thế tôi đến trong cuộc đời Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi Và như thế tôi sống vui từng ngày Và như thế tôi đến trong cuộc đời Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi